Take a photo of a barcode or cover
A review by iseefeelings
Sống như cây rừng by Hà Nhân
3.0
Cứ đọc tản văn của chú Hà Nhân là lại nhớ khi mình còn là đứa học sinh đội tuyển Văn ngày xưa, cũng từng vài lần chép lại ý hay trong bài của chú vào sổ. Cái cảm giác như mình xuyên không theo mỗi dòng mỗi đoạn về những ngày đi học ấy, cứ bồi hồi. Rồi thì ai nói gì về môn văn thì nói, mình vẫn thấy biết ơn vì những ngày học văn và đọc thêm sách văn học Việt Nam trong thư viện trường lúc đó, những điều đã tích tụ một tình yêu với đất nước này chỉ qua hình dung trong tâm tưởng. Tác giả viết cho học trò nên hay lồng những câu chuyện cổ tích, ca dao rồi thơ vào tự nhiên như hơi thở, khiến mình lại bất giác nhớ về những bài học ngỡ đã quên, thấy thêm yêu môn Văn những năm đó nhiều hơn.
Quyển sách thứ ba trong tuyển tập, với mình có cẩu thả trong khâu biên tập so với hai quyển còn lại. Một vài bài có cùng chủ đề cùng dẫn chứng, thay vì thêm vào để quyển sách trông dày hơn vài trang thì nếu tinh lọc hơn, hẳn là sẽ để lại nhiều cảm xúc.
Văn của chú Hà Nhân thì đọc vẫn yêu quý như xem bức thư của người bạn cũ. Nét vẽ của chú Kim Duẩn giờ đây trở nên sơ sài với một đứa cũng cầm bút vẽ mất rồi; dù xem vẫn khắc khoải, hẳn là vì đã gắn với mình của ngày xưa.
Có một bài mình thích và nhớ mãi nhưng đọc hết ba quyển đều không thấy, có chút tiếc nuối.
Quyển sách thứ ba trong tuyển tập, với mình có cẩu thả trong khâu biên tập so với hai quyển còn lại. Một vài bài có cùng chủ đề cùng dẫn chứng, thay vì thêm vào để quyển sách trông dày hơn vài trang thì nếu tinh lọc hơn, hẳn là sẽ để lại nhiều cảm xúc.
Văn của chú Hà Nhân thì đọc vẫn yêu quý như xem bức thư của người bạn cũ. Nét vẽ của chú Kim Duẩn giờ đây trở nên sơ sài với một đứa cũng cầm bút vẽ mất rồi; dù xem vẫn khắc khoải, hẳn là vì đã gắn với mình của ngày xưa.
Có một bài mình thích và nhớ mãi nhưng đọc hết ba quyển đều không thấy, có chút tiếc nuối.