A review by iseefeelings
Nếu gặp người ấy, cho tôi gửi lời chào by Nguyệt Phùng, Takuji Ichikawa

4.0

*3.5/5*. Sách mượn của B.N.
.
Lúc đọc giữa chừng, mình đã nghĩ đây là cuốn sách thích hợp để tặng cho những người mất đi một nửa mình yêu thương. Nhưng tới lúc đọc xong thì lại nghĩ, nó hẳn vẫn không thể là quyển sách thích hợp nhất được.
Mỗi quyển sách của Ichikawa Takuji đều kết nối với nhau. Tình yêu, mất mát, kí ức, giấc mơ, cái chết và một thế giới song song nào đấy. Mình cứ đinh ninh là tác giả đã có trong tay một cốt truyện thú vị, lối hành văn nhẹ nhàng, cuốn hút nhưng lúc nào cũng không thấy đủ chắc để gắn kết tất cả lại. Sự chậm rãi rất điển hình của văn học Nhật thường khiến mình mất kiên nhẫn. Dù cho quyển này có là quyển đầu tiên của tác giả mình xem một lèo không cần nghe bản nhạc nào để nhấm nháp vị chậm chạp của nó, thì càng về sau, lại càng thấy đây là sự lê thê không cần thiết.
Bên cạnh đó thì vài chi tiết hơi đột ngột, lẽ ra nên được chậm lại để cảm xúc được nắm bắt tốt hơn. Ví dụ như việc Satoshi và Misaki chia tay nhau và Satoshi đối diện với sự dao động dành cho Karin chuyển ngoặt thật sự là đột ngột. Cảm giác như đánh mất một phần cảm xúc nào đấy, tưởng đã mất vài trang truyện luôn ấy chứ.

Ngoài ra thì có hai chi tiết mình thích nhất:
* “sự ngẫu nhiên được sắp đặt tuyệt vời” - mình thích cách nói này lắm.
&
* “[...]một thế giới ở dưới đáy của giấc mơ và được ban cho sức mạnh để gọi mọi người quay về” - một concept gợi mở rất nhiều cảm hứng.